Bài Thơ Dâng Mẹ

 

Con lớn khôn bằng dòng sữa ngọt ngào
Lời ca dao mẹ hát giữa đêm thâu
Khi con ấm đầu mẹ canh khuya thức trắng
Con càng lớn khôn tóc mẹ  thêm màu năm tháng
Bay qua đời con trắng xóa nỗi buồn
Con mang tâm hồn bỏ xứ tha hương
Nhớ bóng mẹ già những chiều chưa tắt nắng
Mẹ còn miệt mài với nương sắn bên sông
Mẹ là cơn mưa tưới mát cánh đồng
Mẹ như gió thoảng cho con trưa hè thơm ngát
Câu ca dao ngày nào mẹ hát
Con vẫn mang theo đi giữa dòng đời
Tiếng “ à ơi! “ cho con vững lòng đi tới
Con bước vào đời mẹ dẫn lối cho con
Mẹ làm cánh cò lặn lội bờ sông
Đời ngọt ngào mẹ dành cho con hết
Mẹ chỉ còn là những âu lo
Mẹ vẫn vui làm một cánh cò
Có đôi khi vui chơi con lãng quên người mẹ
Ngày đêm ngồi chờ chiếc bóng quạnh hiu
Mẹ vẫn chắc chiu để đời con phong phú
Con đứng thẳng giữa đời còn mẹ còm cỏi lưng cong
Người mẹ Việt Nam âm thầm chịu dựng hy sinh
Mẹ là dòng sông  rửa sạch cho con những khi lầm lỗi
Mẹ là ngọn lửa hồng sưởi ấm những chiều đông
Lưu lạc dòng đời  cuối bãi đầu sông
Một ngày con trở về nguồn cội
Tuổi quá năm mươi mẹ vẫn xem con  như còn thơ dại
Đêm ngủ  mẹ giăng mùng quạt muổi cho con
Con chưa bao giờ tặng Mẹ một cành bông
Hôm nay con chợt thấy lòng hối lỗi
Hạnh phúc  tràn lòng khi còn mẹ  lo trông
Con làm bài thơ thay một đóa hồng
Để dâng lên mẹ
Hạnh phúc thay cho những ai đang còn Mẹ
Xin gởi lời chia buồn những người không còn Mẹ để cậy trông

Nguyễn Phi Hoàn                                              

                              Canada  11-5 -2008

                         (Viết cho  ngày “ Mother’s day “)